Thông Báo

Hãy Cùng Chung Tay Đẩy Lùi Dịch Bệnh Covid-19 Nha! LIÊN HỆ NGAY

Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh

Báo Lỗi Truyện



Báo Lỗi
  1. Tuấn Cục Súc
  2. Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime
  3. Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh

Bạn Đang Đọc Truyện Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Tại Tuấn Cục Súc. Truyện Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime Luôn Được Cập Nhật Liên Tục Tại Tuấn Cục Súc.
Vì Thế Hãy Ấn Vào Quảng Cáo Hoặc Share Cũng Như Comment Để Ủng Hộ Tuấn Cục Súc Có Động Lực Úp Truyện Nha.

Một cuộc sống bình thường đến nỗi chẳng có gì để nói về nó.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm cho một công ty lớn chuyên về thầu và sống một mình tới tuổi 37. Không có bạn gái.

Để lại bổn phận hiếu thảo cho người anh, tôi sống một cuộc sống độc lập, tự do.

Không thiếu chiều cao hay một gương mặt đẹp. Nhưng tôi lại không nổi tiếng. Tôi đã cố gắng tìm một cô bạn gái – và đã tỏ tình ba lần! – Song sau khi bị từ chối, trái tim tôi tan vỡ. Và như thế, tới cái độ tuổi này, thành thật mà nói tình yêu chẳng có gì ngoài những rắc rối.

Bạn có thể nói tôi là dạng người chỉ biết cắm đầu vào công việc, nhưng không phải là tôi gặp rắc rối vì không có một cô bạn gái hay tôi đang bào chữa gì đâu… thật đấy.
 

「Senpai! Xin lỗi vì đã bắt anh phải chờ! 」

 

Với một nụ cười vui vẻ, người con trai đó chạy lại chỗ tôi. Và bên cạnh cậu ta – một người con gái xinh đẹp. Đặc biệt hơn, người con trai đó - Tamura, là hậu bối của tôi trong cùng công ty; còn người bên cạnh cậu ta là Madonna nổi tiếng của công ty chúng tôi, nhân viên lễ tân Sawatari-san.

Vâng, tôi được hai người này xin ý kiến về lễ đính hôn sắp tới của họ. Dù sao đi nữa, thì đây cũng lý do tôi bắt đầu tự hỏi về cái sự không nổi tiếng của bản thân.

Cuộc hẹn, sau khi kết thúc công việc, được diễn ra tại một ngã tư, và có hai người mong muốn được nghe suy nghĩ và lời khuyên của tôi.

 

「Phải rồi, vậy cậu muốn một lời khuyên như thế nào?」

 

Tôi hỏi trong khi chào Sawatari-san.

 

「Xin chào anh, rất vui được gặp anh. Tên em là Sawatari Miho. Mặc dù chúng ta đã biết nhau trước đây, nhưng đây là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện, phải không? Nó làm em có một chút căng thẳng.」

 

Chết tiệt! Người căng thẳng là tôi mới đúng. Ý tôi là, bản thân tôi không giỏi nói chuyện với con gái. Tha cho tôi đi!.Tôi thâm ầm chê trách bản thân mình. Và ngay từ đầu, rõ ràng tôi chẳng có chút kinh nghiệm gì về tình yêu, liệu tôi có thể cho được lời khuyên gì đây? Cả hai người đang trêu chọc tôi ư! Nó là một sự xúc phạm đấy.

 

「Chào em. Tôi là Mikami Satoru. Không cần phải căng thẳng hay gì đâu. Sawatari-san thì nổi tiếng với chúng tôi mà, vì vậy tôi biết em ngay cả khi không được giới thiệu. Còn Tamaru thì, chúng tôi học cùng trường đại học, nên em biết đó, chúng tôi có nhiều thứ để nói. Vậy nên chúng ta có thể nói chuyện tự nhiên một chút.」

 

「Em nổi tiếng ư? Có phải là tin đồn kì lạ gì không?」

 

「Đúng vậy. Như là việc ngoại tình với giám đốc X, hay hẹn hò với Y-kun – những tin đồn vậy đó.」

 

Diễn nhiên tất cả chỉ là trêu ghẹo thôi. Và mặc dù tôi dự định nó chỉ là một trò đùa nhẹ nhàng, gương mặt Sawatari-san chuyển sang màu đỏ và cô ấy nhìn tôi với đôi mắt ngấn nước. Ghét phải thừa nhận, nhưng trông cô ấy thật đáng yêu.

Vâng, trò đùa của tôi thiếu cả sự tinh tế lẫn khéo léo, và tôi thường tự nhủ bản thân giữ kín miệng mình lại… nhưng dù sao đi nữa, tôi ngưng nói về chúng.

Hài, thất bại lần nữa ư? Đúng vậy, tôi thật tệ với phụ nữ.

Và như thể có mặt đúng lúc, Tamura từ từ bước tới, chạm nhẹ vào vai cô ấy.

Chết tiệt, Tamura, cậu là đồ ngốc! Đây là tình huống mà cậu nên hợp tác với tôi bằng việc cười chứ! Tôi có cần hét lên điều này không?

 

「Senpai, để đó cho em! Và Miho nữa, em vừa mới bị trêu chọc đấy!」

 

Với một nụ cười, Tamura tiếp tục hòa giải tình hình. Cậu thật tuyệt đấy, hậu bối!

Tỏa sáng, vui tính, và không có ý mỉa mai. Cậu ta là một anh chàng đáng yêu phải không…

Tamura chỉ mới 28 tuổi. Và mặc dù chúng tôi không gặp nhau nhiều năm, chúng tôi vẫn có cái gì đó tương đồng. À, tôi đoán mình không có gì để làm nữa rồi ngoài việc chúc lành cho họ.

 

「Lỗi của tôi. Tôi chỉ không giỏi nói chuyện với phụ nữ. Và, à , nơi này chán thật phải không? Đi kiếm cái gì ăn rồi nói chuyện ở đó đi.」

 

Sau tất cả thì đó chỉ là lòng ghen tị. Và ngay khi tôi vừa nghĩ như vậy thì…

 

「「「Kyaーーーーーーーーーー」」」

 

Những tiếng la hét. Sự hỗn loạn.

Gì vậy? Chuyện gì đang diễn ra thế này?

 

「Tránh ra! Tao sẽ giết mày!!!」

 

Nhìn về hướng của tiếng thét, một người đàn ông vung vẩy một con dao và nắm chặt một chiếc túi đang chạy về phía chúng tôi.

Tôi nghe tiếng hét. Tôi thấy người đàn ông. Tôi thấy con dao. Nó đang hướng vào đâu? Vào…

 

「Tamuraa! ーーーーーー」

 

*Don* tôi đẩy Tamura ra khỏi đường.

*Dosu* một cơn đau dữ dỗi ở lưng tôi

 

「Tch, đồ vật cản chết tiệtーーーー」

 

Hét lên vậy đó, tôi thấy người đàn ông trốn thoát và quay lại xem để chắc rằng Tamura và Sawatari-san an toàn.

Không thốt nên lời, Tamura chạy lại chỗ tôi.

Sawatari-san bị choáng với những sự việc bất ngờ, nhưng cô ấy không bị vết thương nào cả… tạ ơn Chúa.

Mọi chuyện diễn ra như thế, lưng của tôi như bị đốt cháy. Bỏ qua cảm giác đau đớn, nó rát lên.

Chuyện gì thế này? Nóng quá… nó không thể giảm bớt một chút ư?

 

《Xác nhận. Đang thiết lập khả năng kháng nhiệt. Thành công》

 

Có lẽ nào… tôi đã bị đâm?

Liệu tôi có chết bởi một vết đâm…

 

《Xác nhận. Đang thiết lập khả năng kháng xuyên. Thành công. Ngoài ra, đang thiết lập khả năng khá sát thương vật lý. Thành công》

 

「Senpai… máu đang chảy ra ngoài… nó không dừng lại… nó không…」

 

Có chuyện gì với anh chàng ồn ào này vậy. Giờ đây tôi cảm thấy giọng của cậu ta thật lạ; à, đúng như mong đợi từ Tamura.

Nhưng máu? Vâng, thật rõ ràng. Tôi là con người mà. Khi bị đâm, tôi chảy máu.

Nhưng cơn đau không dễ chịu, phải không…

 

《Xác nhận. Đang loại bỏ nhận thức về cơn đau. Thành công》

 

Vâng… điều này thật tệ, nhỉ? Đau và không đau đang hỗn loạn trong tâm trí tôi.

 

「Ta… Tamura… cậu ồn ào quá đó. Nó không phải là chuyện lớn mà? Đừng lo lắng nữa.」

 

「Senpai… máu… anh phải giữ…」

 

Mặc cậu ta xanh thật, cùng với những dòng lệ, Tamura tiếp tục giữ tôi. Gương mặt này đang làm hỏng vẻ đẹp của người đàn ông.

Tôi cố gắng nhìn xem Sawatari-san thế nào, nhưng tầm nhìn của tôi không rõ ràng, không thể thấy được.

Cảm giác đau rát ở lưng tôi đã biến mất. Thay vào đó, một cơn lạnh dữ dội tấn công tôi.

Điều này thật tệ… khi con người không có đủ máu, họ chết, phải không?

 

《Xác nhận. Đang tạo cơ thể không cần máu. Thành công》

 

(Này, cậu. Cậu vừa mới nói gì thế?)

Tôi cố nói nhưng không thành lời. Tệ thật, có lẽ tôi thực sự sẽ chết…

Nhưng này, tôi không còn cảm thấy đau hay rát nữa.

Trừ việc lạnh. Lạnh quá, và tôi không thể làm gì để thoát khỏi nó. Chuyện gì sẽ xảy ra… tôi là một đàn ông quá bận rội để phải chịu đựng cơn lạnh này.

 

《Xác nhận. Đang thiết lập khả năng kháng lạnh. Thành công. Ngoài ra, khả năng kháng nhiệt đã tiến hóa thành công thành khả năng 『 Kháng lại việc thay đổi nhiệt EX』》

 

Vào lúc đó, một tia sáng lóe lên, các tế bào não đang chết dần của tôi, nhớ ra những thứ thực sự quan trọng!

Vâng! Nội dung trong ổ cứng máy tính của tôi!

 

「Tamuraa!! Nếu, chỉ nếu thôi, tôi nói, anh chết… hãy chăm lo chiếc máy tính của anh, xin em đấy… núng nó xuống nước, mở nó lên và xóa sạch dữ liệu…」

 

Vậy đó, tôi dùng toàn bộ sức lực còn lại, truyền đạt những vấn đề quan trọng nhất.

 

《Xác nhận. Đang cố gắng định dạng lại tất cả thông tin. Lỗi, không thể do thiếu định nghĩa. Đang cố gắng thay đổi cách giải thích. Đang thiết lập khả năng kháng điện. Thành công. Ngoài ra, khả năng kháng tê liệt đã được học》

Tôi không biết chính xác những gì Tamura đã nói vào lúc đó, khi mà cậu ta đưa tôi một cái nhìn trống rỗng.

Nhưng tôi hiểu ý nghĩa của những câu nói đó.

 

「Haha… đúng là Senpai…」

 

Cậu ta nói với một nụ cười cay đắng. Ai lại muốn nhìn gương mặt đang khóc của một người đàn ông chứ?

Nụ cười đó tốt hơn nhiều đấy.

 

「Anh biết đấy, em… về Sawatari, em chỉ muốn khoe cô ấy với senpai…」

 

Hài, tôi biết mà… tên ngốc này.

 

「Tch… jeez. Anh bỏ qua tất cả đấy, vì thế bạn gái của cậu, hãy làm cô ấy hạnh phúc, được chứ? Và chăm sóc máy tính của anh nữa…」

 

Chút sức lực cuối cùng của tôi, chỉ đủ để nói nhiêu đó.

Hoàn toàn không chấp nhận được, Mikami Satoru đã chết.

Và trong khoảng khắc đó, “linh hồn” Mikami Satoru liên kết với một quái vật được sinh ra trong một thế giới khác.

Tại vết nức không gian nhỏ đến nỗi mà mắt không thể thấy được. Linh hồn của anh đã liên kết với hàng loạt năng lượng ma quỷ.

Khối năng lượng này xuất xứ từ những con quỷ, và Mikami Satoru - người liên kết với nó, suy nghĩ của anh ta là nền tảng, khối năng lượng tạo thành một cơ thể.

Những thứ bình thường luôn phổ biến, nhưng một điều bất khả thi với xác xuất xảy ra cực thấp, Mikami Satoru tái sinh thành một con quái vật ở thế giới khác, đã xảy ra.

 

Một cuộc sống bình thường đến nỗi chẳng có gì để nói về nó.

Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi vào làm cho một công ty lớn chuyên về thầu và sống một mình tới tuổi 37. Không có bạn gái.

Để lại bổn phận hiếu thảo cho người anh, tôi sống một cuộc sống độc lập, tự do.

Do vậy, tôi là một trai tân.

Thật không thể tin được, rời bỏ thế giới mà chưa từng dùng đến… “đứa em” của tôi lúc này chắc nó đang khóc.

Xin lỗi, tao không bao giờ có thể biến mày thành người lớn được nữa rồi…

Khi tao được tái sinh, chúng ta sẽ thay đổi mọi thứ. Đi phá phách mọi thứ. Gào thét lên, ngấu nghiến những cuộc vui… nhưng, điều đó thật không tốt, phải không?

 

《Xác nhận. Kĩ năng độc nhất『Kẻ săn mồi』đã được học》

 

Và như vậy, ở độ tuổi gần 40, 30 năm trai tân, ở một thế giới phép thuật chắc chắn mình phải là một bậc hiền nhân… chết tiệt, một bậc hiền nhân vĩ đại chắc cũng không phải là vấn đề, đâu nhỉ?

 

《Xác nhận. Kĩ năng phụ『Hiền nhân』đã được học. Ngoài ra, kĩ năng phụ『Hiền nhân』đã tiến hóa thành kĩ năng độc nhất『Hiền nhân vĩ đại』》

 

Ông đang nói về cái chết tiệt gì thế?『Hiền nhân vĩ đại』là cái gì chứ! Ông đang đùa với tôi à?

Nó thậm chí chẳng có gì là độc nhất.

Tôi không có cười đâu!

Thật thô lỗ…

Suy nghĩ như thế, tôi chìm vào giấc ngủ.

(vậy đây là cái chết, hừ… không cô đơn như mình nghĩ.)

Đó là những từ cuối cùng Mikami Satoru nói ở thế giới này.

Từ Khóa: Đọc Truyện Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Tiếng Việt, Truyện Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Sớm Nhất Tại Tuấn Cục Súc, Đọc Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Online, Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Truyện Vietsub, Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime - Chương 1 Chết Và Chuyển Sinh Chất Lượng Cao, Truyện Tôi Đã Chuyển Sinh Thành Slime Hot Nhất Hiện Nay, Đăng , Nguyễn Tuấn

BÌNH LUẬN (0)

Sắp Xếp
Lên Đầu Trang